Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Căn tin mai dong Long Biên và những vòng xe kéo mưu sinh |

(Xây đắp) - Căn tin Long Biên, Hà Nội là một trong những chợ dắt mối lớn, tập trung rất đông công tích tới kiếm sống. Công tác ở đây chẳng hề dễ chơi, thậm chí còn khá nặng nhọc, trong một môi trường xô bồ. Tuy nhiên, đâu đó giữa những rầm rĩ, nặng nhọc, vẫn ánh lên những ánh mắt, thú vui sáng sủa của người công sức, khiến cho cửa hàng đích thực trở thành nơi cứu cánh của phổ quát cảnh đời.

Khu chợ “lấy đêm khiến cho ngày”

Cơ sở đầu mối Long Biên, Thủ đô nằm trên khu vực quận Ba Đình, ngay phía sau đoạn đường gốm sứ - Yên Phụ. Đây là chợ manh mối hoa quả lớn ở miền Bắc, dồn vào một chỗ rất đông thương lái, người công trạng từ các tỉnh giấc như Hưng Yên, Hải Dương, Nam Định, Vĩnh Phúc… Siêu thị chủ yếu sắm sửa các loại rau, củ, quả và tuy nhiên mở rộng thêm thủy sản, gia súc, gia cầm, trong đó rau, củ, quả choán phổ thông hơn cả. Tại đây, mỗi ngày có hàng nghìn lượt xe buôn trong khoảng khắp nơi tới trao đổi hàng hóa. Và mỗi xe buôn như vậy lại có hàng chục phu kéo kéo tới để đổ hàng.


Khu vực rau - củ - quả ở chợ đầu mối Long Biên, Thủ đô

Chúng tôi đến chợ làm mối Long Biên vào một đêm cuối 04 tuần 10, không hẳn là đông đúc, bon chen, nhưng sự vội vàng lại được biểu lộ rất rõ trong từng bước chân, từng hoạt động. Trái với không khí tĩnh im của màn đêm buông xuống bên ngoài tuyến đường Yên Phụ, thì bên trong trục đường Hồng Hà, siêu thị làm mai “lấy đêm khiến cho ngày” này lại hoạt động một phương pháp khá sôi nổi.

Từ 10h tối, cửa hàng đã nở rộ kẻ tậu người bán, tầm giờ này chủ chốt là những xe buôn từ tỉnh lẻ đổ về. Họ kịp đổ hàng trước khi ngày mới tới để quay về thức giấc khởi đầu công việc buôn bán. Trong khoảng 3h-4h sáng, siêu thị lại “tỉnh giấc dậy” khi người buôn nội đô đến, các xe kéo lại hoạt động hết công năng. Cứ như vậy cho đến 7h sáng, chợ lại đi về vẻ “im ắng” bởi các xe buôn vãn dần, cu li kéo cũng về nghỉ dưỡng để nạp sức cho buổi chợ đêm tiếp theo.


Chi nhánh mai mối Long Biên tầm 1h sáng vẫn đang khá đông kẻ tìm, người bán

Hội chợ Long Biên thường đông nhất tham gia ngày rằm hàng tháng. Những ngày này, nhu cầu mua hoa quả tăng lên, các mối tỉnh giấc lẻ lấy hàng nhiều hơn ngày thường. Anh Huy (Phú Thọ), chủ buôn bưởi ở chợ đầu mối xấp xỉ 10 năm, chia sẻ rằng hoa quả ngày mồng một, ngày rằm hay lễ Tết thường bán được lãi cao hơn gần gấp đôi, nên những ngày đó chợ rầm rĩ, tấp nập hơn hẳn.

Vòng xe kéo mưu sinh

Ồn ào, tấp nập không chỉ có kẻ tậu, người bán, mà còn bởi chính những phu kéo hàng, những loài người cũng “lấy đêm khiến ngày”. Vất vả mưu sinh vì miếng cơm manh áo, những con người tại cửa hàng mai dong này, luôn chỉ biết gồng bản thân với những xe hàng không quản ngại mưa bão, cực nhọc. Đặc biệt, trong cuộc chiến vì đồng tiền ấy, hầu hết người thiếu nữ xa quê, xa chồng con, tự bản thân mình kiếm miếng cơm nuôi thân, nuôi gia đình. Có nhẽ, khu chợ rầm rĩ, sôi nổi không chỉ bởi hoạt động trao đổi trao đổi mà còn rầm rĩ, sôi nổi bởi chính những cuộc thế, những “cơn bão lòng” của những kiếp mưu sinh.


Người phu kéo gồng bản thân trong bước đi hối hả để kéo xe hàng.

Những người phu kéo ở đây thường mở màn công tác từ 9h tối hôm trước và chấm dứt tham gia 7h sáng hôm sau. Khi các xe hàng đến, cu li kéo lại gồng mình theo những chuyến hàng. Những bước đi nhanh nhẹn mà chắc nịch trên từng con đường mấp mô, mấp mô. Thình lình tôi có gặp mặt một phu kéo nữ đang chờ xe hàng, hỏi chuyện mới nhân thức là người cùng quê. Chị Hòa (Nghĩa Lộ, Lặng Bái) là một thiếu nữ tầm tuổi 40, đã “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” ở chợ mối manh này được gần 5 năm. Chị một thân một mình xuống Hà Nội kiếm sống nuôi mái ấm 4 đứa con cùng người chồng đã bị tàn phế một chân. Chị sắm lại chiếc xe kéo với giá 500 ngàn đồng và cứ thế ngày nào cũng vậy, người nào thuê thì kéo, chuyến nhiều thì được dăm ba chục, ít thì được một vài đồng. Trung bình mỗi ngày chị kiếm được 200 ngàn đồng, nhưng nó là số tiền của mồ hôi, công trạng kéo một số chục tạ hàng. Chị bảo, nghề này vất lắm, vì là công tích chính nên phải cố thôi, ngày trái nắng trở trời, người đau nhức mà vẫn phải gồng lưng lên kéo. Công việc nặng nhọc là vậy, đối với người thanh nữ, nó còn vất vả gấp trăm lần.


Tranh thủ chợp mắt chờ lượt kéo tiếp theo

Ngoài chị Hòa, còn số đông cu li kéo cũng phải nai lưng, gồng mình kéo hàng. Họ đến trong khoảng các địa phương không giống nhau, như Hải Dương, Hưng Lặng, Bắc Ninh…, nhưng gần như đều giống nhau ở một chữ “mưu sinh”. Đồng tiền nhận không dễ, đối với cu li kéo chợ mối manh, nó khó nhọc, nhọc nhằn, bán vô cùng lực cho chốn xô bồ, gai góc.

Niềm sáng sủa tậu trong vòng xe kéo

Nặng nhọc, nhọc nhằn theo từng chuyến hàng, nhưng trong ánh mắt của cu li kéo luôn ánh lên một niềm sáng sủa. Tôi đợi tới gần 3h sáng, lúc này sương xuống đã nhiều, mồ hôi cũng thấm đẫm trên tấm áo người kéo xe tên Hưng (Vĩnh Phúc). Anh khiến việc không dứt từ 9h tối, cứ liên tiếp các chuyến hàng, mỗi chuyến cũng gần 1 tạ. Dây kéo đã in ghì lên cũ rích và vai anh, gương mặt ướt át mồ hôi, vậy mà khi đáp chuyện tôi, anh vẫn nở niềm vui điềm đạm: “Quen việc nên cũng không thấy mệt phổ quát như những ngày trước tiên, khiến cho việc mà nghĩ về cung phi, về con là vui hết mệt luôn”. Tôi thấy ánh mắt anh lóe lên một niềm vui vẻ chan chứa khi nhắc về gia đình. Có lẽ động lực ấy đã giúp anh quên đi những vết lằn của dây kéo trên người chính mình…

Anh tâm sự, mỗi 04 tuần nhận 6 - 7 triệu tiền việt, ngoài chi tiền ăn và nhà ở, anh gửi về cho mái ấm được 5 triệu. Anh ăn ít, khiến cho đa dạng, có mệt mỏi, vất vả thì cũng cắn răng mà chịu vì giờ bản thân không làm cho thì bạn nào lo cho mái ấm bản thân mình. Anh giở tấm ảnh đứa con 3 tuổi trong ví bản thân cho tôi xem, nói: “Em hỏi anh động lực ở đâu, động lực ở đây này”. Có thể mỗi người có một niềm vui riêng, nhưng đối với anh Hưng, cu li kéo chợ làm mối Long Biên, nụ cười, sáng sủa là ở đứa con gái 3 tuổi của chính mình.

Khác với anh Hưng, chị Hiền đức (Vĩnh Phúc) chưa có gia đình, chị khiến cho việc ở chợ này chừng 2 năm nay, trước đó chị có khiến giúp việc cho một mái ấm ở Thanh Xuân, Hà Nội. Chị có nói rằng công tác ở chợ mai dong có nặng nhọc nhưng nhận lời rộng rãi, chính mình chưa có mái nhà nhưng vẫn phải nuôi ba má, hơn nữa cứ tích tiền còn lo cho cuộc sống sau khi kết duyên. Nói đến đây chị cười rất tươi, ánh mắt nhường như muốn nói phổ thông hơn về mong ước của bản thân nhưng vẫn nhát gan, ngập ngừng.

Cam kết không chỉ có anh Hưng, chị Nhân hậu mà còn phần đông người cu li kéo cũng có bình thường số mệnh với nhau, tất cả đều có những mục đích riêng cho bản thân mà phấn đấu. Chính những mục đích đó là niềm lạc quan, động lực cho những cu li kéo. Hạnh phúc không ở đâu xa, nó nằm ngay nơi người nhà, mái nhà, chỉ có như vậy mới giúp cho công trạng chốn xô bồ này quên đi những giọt mồ hôi, những chai sạn in hằn trên ngón tay hay những cơn đau mình lúc trái gió trở trời…

Hải Linh Trần


Tham khảo thêm: bơm công nghiệp giá rẻ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét