Năm 2016, khảo cũ kĩ học tiếp diễn nhận thấy phổ thông kiến trúc thời thời Lý (thế kỷ 11 - 12), thời Nai lưng (thế kỷ 13 -14), thời Lê (thế kỷ 15 - 16) và thời Nguyễn (thế kỷ 19 - 20) với bố cục, diện tích to lớn và kỹ thuật xây dựng rất công tích, đậm nét cung đình. Đây là một trong những khu vực cần thiết nhất trong toàn thể kiến trúc Hoàng Thành Thăng Long qua các công đoạn lịch sử.
Toàn cảnh hố khai quật di tích khảo cổ hủ trong năm 2016 hiện đã thành lập cửa cho khách tham gia thăm quan tại Hoành Thành Thăng Long.
Dấu tích đường đi thời Lê Trung Hưng (thế kỷ 17 - 18) xuất lộ phía Nam khu vực khai quật dài 5m, rộng 1,3m. Mặt các con phố lát gạch vồ màu xám, nhô cao ở giữa, vát dần đều sang 2 bên. Góc trục đường xây gạch cắt vát góc tạo tính mỹ quan cho tòa tháp.
Dấu tích cống nước thời Lê Sơ, thế kỷ 15 - 16.
Dấu tích móng cột thời Lê Sơ, thế kỷ 15 -16.
Dấu tích sân gạch thời Lý, thế kỷ 11 - 12.
Một khách du lịch đang nhìn xuống dấu tích sân gạch thời Lê Trung Hưng (thế kỷ 17). Mảng sân rộng 5,6m, từ sân Cam đoan Môn đến đầu hồi kiến trúc hành lang. Đến thế kỷ 18, di tích này đã bị phá hủy để mở mang kiến trúc hành lang sát với chân cổng Đoan Môn - Hoàng thành Thăng Long.
Nền gạch thời Lê Sơ (thế kỷ 15 - 16). Vị trí này nằm trong vết tích hành lang phía Tây, thời Lê Trung Hưng (thế kỷ 17). Hành lang mở màn từ Cam đoan Môn kéo dài sang phía Tây rồi bắt góc chạy lên phía Bắc bao quanh sân Đan Trì và điện Kính Thiên, thời Lê (thế kỷ 17 -18).
Hành lang này cấu trúc có 4 hàng cột chiều Đông - Tây, dài 30m gồm 6 gian, chiều Bắc - Nam dài 53m lên phía Bắc. Theo ước tính của khảo cổ học hành lang này có trên 30 gian.
Toàn cảnh dấu tích hành lang phía Tây thời Lê Trung Hưng, thế kỷ 17.
Dấu tích hành lang phía Tây thời kỳ mở rộng thời Lê Trung Hưng, thế kỷ 18.
Khu vực nhận thấy khảo cũ kĩ dấu vết kiến trúc thời Lý, thế kỷ 11 - 12.
Dấu tích nền gạch thời Lý, thế kỷ 11 - 12.
Tại đây đã sắm thấy 2 dấu vết kiến trúc thời Lý nằm chồng lên nhau. Kiến trúc thời kỳ sớm (1) xuất lộ 12 móng cột hình vuông (1,3m x 1,4m) gia cố bằng nguyên liệu sét, sỏi.
Rộng rãi phân khúc di tích qua các công đoạn tại khu vực phát lộ kiến trúc thời Nai lưng, thế kỷ 13 - 14.
Khu vực dấu vết dải nền trang trí kiểu "hoa chanh" thời Trần, thế kỷ 13 - 14. Dải nền này vẫn còn tiếp tục sản xuất về phía Đông và phía Tây. Qua các di tích thời Trần đã khai quật và phân tích, diềm trang trí "hoa chanh" thường là trang trí bao quanh nền kiến trúc, tường bao hay trục đường đi. Đây là một kiểu kiến thức trang trí đặc thù và phổ biến của kiến trúc hoàng cung thời Nai lưng.
Dấu tích cống nước lớn thời Lê Sơ, thế kỷ 15. Cống nước được xây đắp ngang theo chiều Đông - Tây, thoát nước cho cục bộ sân Đan Trì rộng 12.000m2 và các kiến trúc lớn trong khu vực điện Kính Thiên. Khi khảo cũ kĩ học nhận thấy, thành cống đã bị phá hủy gần hết, chỉ còn lại phần đáy lách bằng gạch vuông và gạch chữ nhật màu đỏ. Căn cứ tham gia địa tầng và nguyên liệu, cống nước được xây dựng vào thời Lê Sơ, thế kỷ 15. Đến thế kỷ 17, thời Lê Trung hưng có sử dụng lại xây thành cống cao hơn và đặt các phiến đá làm cho nắp cống.
Tham khảo thêm: máy bơm công nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét