Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Ronaldo và 2 khoảnh khắc ý nghĩa nhất cuộc đời: được mẹ ủng hộ và nắm tay con trai như nhà quán quân

Tới bây chừ, tôi vẫn còn nhớ như in ký ức từ năm 7 tuổi, ký ức làm tôi cảm thấy thật ấm áp mỗi khi nghĩ về. chậm triển khai là những kỉ niệm với gia đình.

Ronaldo và 2 khoảnh khắc ý nghĩa nhất cuộc đời: được mẹ ủng hộ và nắm tay con trai như nhà vô địch - Ảnh 1.

Ronaldo ngày bé.

Khi ấy, tôi mới mở đầu chơi bóng thật sự, vì lúc trước chỉ là thằng nhãi chơi bóng ở tuyến đường phố Madeira cùng lũ bạn. Trục đường xã ở đây là những con đường thật sự, chứ chẳng phải là nơi vắng ngắt. Chúng tôi không có khung thành hay đại loại vậy và phải dừng chơi mỗi khi có chiếc ô tô đi ngang qua. Tôi thật sự thích thú khi chơi bóng vào những ngày ấy. Nhưng bố tôi, người làm việc cho CLB Andorinha, không kết thúc khuyến khích tôi chơi bóng cho đội trẻ. Tôi nhân thức vấn đề đó sẽ làm cho ông ấy kiêu hãnh về tôi. Thế nên, tôi đã nhập cuộc.

Bố tôi luôn đứng dọc trục đường biên xem tôi chơi bóng lúc bé bỏng, với bộ râu đặc trưng và bộ áo quần công tích. Nhưng mẹ và các chị chưa bao giờ quan tâm tới bóng đá.

Mỗi bữa tối, bố liên tục thuyết phục mẹ và các chị hãy ra sân xem tôi chơi bóng. Bố giống như là người đại diện đầu tiên của tôi. Mỗi lần về nhà ông ấy đều khoe hôm nay tôi lại làm bàn. Mẹ tôi hưởng ứng, nhưng bà không thật sự hào hứng lắm. Lần tiếp theo, bố kể tôi đã ghi 2 bàn. "Nhiều năm kinh nghiệm đấy Cris", mẹ và các chị ra vẻ đánh giá tốt ngợi.

Tôi phải khiến cho gì hiện thời? Chỉ có thể không xong ghi bàn.

Rồi một đêm nọ, bố trở về đầy hưng phấn và nói: "Này, Cristiano ghi 3 bàn đấy. Thằng bé bỏng thật chẳng thể tin nổi. Quần chúng phải tới xem nó thi đấu chứ".

Thế rồi trận hôm sau, tôi nhìn ra tuyến phố biên và chỉ thấy mỗi bố tôi đứng đó.

Ronaldo và 2 khoảnh khắc ý nghĩa nhất cuộc đời: được mẹ ủng hộ và nắm tay con trai như nhà vô địch - Ảnh 2.

Cho tới một ngày mà tôi đến bây chừ vẫn chẳng thể nào quên. Tôi đang khởi động thì thấy mẹ và các chị đã đến xem. Phương pháp họ ngồi trông thật rét mướt và dễ chịu. Họ không vỗ tay, la hét mà chỉ vẫy tay chào tôi, như thể tôi đang ở giữa một buổi diễu hành. Họ đã đến và đó là đa số những gì tôi vồ cập.

ngừng thi côngĐây là kỷ niệm đáng nhớ và có ý nghĩa với thế cục tôi. Nó giống như bên trong tôi đã có một sự biến chuyển. Tôi có cảm giác được kiểm soát an ninh, được mến thương. Năm 11 tuổi, tôi nỗ lực rời quê hương để tới học viện của Sporting Lisbon. Đó là quãng thời gian gian nan nhất cuộc đời tôi.

Lúc này đây, khi nghĩ lại chuyện đó, tôi cảm thấy thật điên rồ. Như nam nhi Cristiano Jr. 7 tuổi của tôi, tôi không dám nghĩ đến giây lát tự tay chính mình bố trí hành lý gửi thằng tí hon tới Paris hay London để tập bóng đá. Thật không dễ dàng để làm chuyện đó. Và tôi nghĩ bố mẹ cũng có cảm giác gần giống khi tôi rời đi năm 11 tuổi.

Ngày mới rời đi, ngày nào tôi cũng khóc. Tôi vẫn sống ở Bồ Đào Nha nhưng có cảm giác như thể đã xuất ngoại. Ở vùng đất mới, giọng nói của họ thật khác lạ, cứ như đang nói ngoại ngữ. Văn hóa cũng khác và tôi hoàn toàn cảm thấy đơn côi. Gia đình tôi chỉ có đủ tiền để tới thăm tôi 4 tháng một lần. Thật gian khổ.

Nhưng tôi đã tiến về phía trước nhờ bóng đá. Tôi biết chính mình có thể làm những vấn đề mà những người đồng trang lứa ở học viện chẳng thể khiến cho. Tôi vẫn nhớ bè lũ chúng thủ thỉ nhau rằng: "Cậu có thấy cậu ta khiến cho gì không. Gã này đúng là quái thú".

Ronaldo và 2 khoảnh khắc ý nghĩa nhất cuộc đời: được mẹ ủng hộ và nắm tay con trai như nhà vô địch - Ảnh 3.

Tôi nghe vấn đề đó toàn bộ lần, kể cả trong khoảng các HLV. Nhưng họ cũng nói rằng tôi thật nhỏ xíu. Đúng là ngày đó tôi nhỏ tuổi, không có cơ bắp. Tôi tự răn rằng bản thân mình có kỹ năng nhưng cũng phải cố gắng hơn đông đảo mọi người.

Ngày đó, tôi dừng cư xử và thi đấu như một đứa trẻ con. Tôi tập tành để có thể biến thành cầu thủ hay nhất quả đât. Tôi không nhân thức cảm giác đó tới từ đâu, nhưng nó luôn sinh tồn trong tôi. chậm tiến độ là sự thèm khát chưa bao giờ mất đi.

Những buổi tối khi dân chúng ngủ, tôi lẻn ra ngoài để tập thêm. Dần dà tôi hoành tráng hơn và hối hả hơn. Những người từng nghĩ tôi mỏng manh cơm giờ lại trố mắt như chứng kiến ngày tận thế.

Càng ngày tôi càng mơ những điều vĩ đại hơn. Tôi muốn chơi cho đội tuyển nước nhà và chơi cho Man Utd. Ngày đó tôi thường xuyên theo dõi Premier League trên TV. Tôi tuyệt hảo với vận tốc cao của các trận đấu và những bài hát mà các CĐV ca vang trên khán đài. Khi biến thành cầu thủ của Man Utd, đó là giây phút đầy tự hào. Và tôi nghĩ cảm giác tự hào ấy còn lớn hơn đối với người thân của tôi.

Tôi nhớ lần trước tiên giành Champions League với Man Utd, đó là xúc cảm đổ vỡ òa. Khi giành Quả bóng vàng lần đầu cũng tương tự. Nhưng tôi không muốn dừng ở đó. Tôi luôn ái mộ Real Madrid, và muốn một thách thức mới. Tôi muốn giành danh hiệu với Real, phá tan vỡ mọi kỷ lục và trở thành huyền thoại của CLB.

Ronaldo và 2 khoảnh khắc ý nghĩa nhất cuộc đời: được mẹ ủng hộ và nắm tay con trai như nhà vô địch - Ảnh 4.

8 năm qua, tôi đã đạt nhiều thứ đáng kinh ngạc cùng Real. Tại đây, nếu như bạn không có danh hiệu, bạn sẽ được xem là thất bại. Đó là sự mong đợi của sự lớn tưởng. chậm tiến độ là việc của tôi.

Khi biến thành bố, bạn lại có một cảm giác khác, cảm giác mà tôi chẳng thể miêu tả. Thế nên đối với tôi Madrid thật đặc biệt. Khi ấy tôi không chỉ là cầu thủ mà còn là thân phụ.

Có giây lát tôi luôn cảm thấy ấm áp khi nghĩ về Junior. chậm triển khai là trận thông thường kết Champions League ở Cardiff. Junior chạy xuống sân và ăn mừng cùng tôi. Bỗng nhiên, mọi cảm xúc trong tôi thay đổi. Chúng tôi cùng nhau cầm cụp, cùng nhau đi lòng vòng sân đấu. chậm triển khai là niềm vui mà tôi chẳng thể nào có được giả dụ không biến thành thân phụ.

Ronaldo và 2 khoảnh khắc ý nghĩa nhất cuộc đời: được mẹ ủng hộ và nắm tay con trai như nhà vô địch - Ảnh 5.

Sứ mạng của tôi như trước đó vẫn là phá mọi kỷ lục ở Madrid. Tôi muốn giành phổ quát danh hiệu nhất có thể. Đó là phiên bản tính của tôi.

Nhưng vấn đề có ý nghĩa nhất với tôi từ thời gian ở Madrid, điều mà tôi sẽ kể cho các cháu nội khi tôi 95 tuổi, chính là cảm giác bước đi quanh sân trong tâm thế của nhà quán quân, tay trong tay với cậu đại trượng phu. Tôi chờ đợi chúng tôi có thể làm nhân tố đó một lần nữa.

Ronaldo.


Tham khảo thêm: máy bơm công nghiệp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét