Ông Đào Ngọc Thanh - Tổng giám đốc Tổ chức kinh doanh cũ rích phần Đầu cơ và Phát hành Đô thị Việt Hưng (Vihajico) nghĩ rằng công ty thắng lợi là tăng được giá trị công trình, chứ không phải tối đa lợi nhuận bằng số toà, số tầng...
- Nhìn lại thị trường bất động sản năm qua, người trong cuộc như ông có đánh giá như thế nào?
- Thị trường 2016 có thể nói là một năm chiến thắng, tồn kho giảm và đã có cuộc đua với nhà xã hội, nhà giá thấp trước thời gian chấm dứt gói 30.000 tỷ đồng. Một nhân tố cần thiết nữa, theo tôi là thị trường đã tự hoạch định được phương hướng của sản phẩm, làm cho những gì để bán được và ngược lại thị phần nào thì không.
Vấn đề đáng nói là bản thân thị trường đã tự bố trí và đổi mới, cách thức thẩm thấu tương đối tốt. Tập đoàn quản lý không đưa ra chế độ gì găng tay với bất động sản nhưng hoạt động mua bán tự nhân tố tiết làm cho nhà sản xuất BĐS đổi mới và tính đầu cơ của hoạt động mua bán giảm.
Dĩ nhiên, tôi cho rằng BĐS vẫn sinh tồn một hạn giễu cợt trong khoảng lâu mà chưa đáp ứng được đó là quy hoạch ở tầm vĩ mô chưa tốt. Tổ chức điều hành thường giao cho tổ chức khu đất để đầu cơ nhưng chưa có trục đường sá, cơ sở, khu vui chơi, bệnh viện, sự kết nối với những khu vực bao quanh cũng chưa tốt… Hiện cách thức để động viên hoặc yêu cầu chủ đầu tư tạo ra các hạ tầng cho công trình chưa được chú tâm. Thành ra, đa dạng công trình đầu cơ BT nhưng thực ra họ mới quan tâm tới việc bán nhà, trong khi cơ sở vật chất không thấy đâu.
Ông Đào Ngọc Thanh - Tổng giám đốc Vihaijco, nhà đầu tư dự án Ecopark (Hưng Lặng).
- Có những đơn vị lớn vừa mới đây báo cáo ý tưởnrg khai triển dự án gần khu thành phố của ông. Ông có thấp thỏm về việc sẽ có địch thủ lớn ở khu vực này?
- Như tôi đã nói ở trên, buôn có bạn bán có phường, điều này càng đúng trong BĐS. Hình như đó, Ecopark đã quy hoạch hết đất khai triển nhà ở rồi, chỉ còn khu khai triển văn phòng. Thứ nữa xác định phương hướng của họ có một vài điểm khác, chả hạn họ phát hành về trung tâm thương mại, đó là điểm cộng của họ. Ecopark không khiến cho tương tự nên tôi nghĩ 2 bên không hề đối phương trực tiếp của nhau.
Lúc trước khi nhắc đến Khu thị trấn Ecopark, người ta thường nghĩ tới một dự án ở thị phần giá cao. Tất nhiên, năm mới đây, Vihaijco lại tung ra thị trường hàng nghìn căn hộ tại dự án này với giá trên dưới 1 tỷ đồng. Vậy Ecopark đang định vị bản thân ở phân khúc nào?
Chỉ tiêu ngay từ đầu của chúng tôi khi triển khai là xây đắp một thành phố thu nhỏ nên ở nơi đó sẽ không chỉ những người giàu. Bởi vậy, dự án không chia theo thị phần của hoạt động mua bán mà là một đô thị đáp ứng ý định sống của hầu hết dân chúng, khác biệt là bạn trẻ, ở đó họ có quan hệ tốt với nhau, trình độ dân trí cao. Bởi là một đô thị thu nhỏ bé nên sẽ đủ các nhu cầu thị trấn hội khác nhau. Có những khu cho những người trẻ, sự sống động, khu văn phòng, có những khu cho người cao tuổi lặng tĩnh, có khu bỏ ra cho người nước ngoài sinh sống…
Năm ngoái chúng tôi tung ra loại căn hộ trên dưới 1 tỷ, bỏ ra cho các mái ấm trẻ nhưng mục tiêu của chúng tôi, đó vẫn phải là một căn hộ đẳng cấp, chứ chẳng phải nhà đất phường hội hay thu nhập thấp.
- Theo ông, một công trình BĐS như thế nào được coi là thắng lợi?
- Giả dụ đứng ở giác độ nhà buôn bán hay tư nhân đầu tư thì bất cứ sự phát triển nào cũng nhằm mục đích kinh doanh. Dù nói công trình có không gian sinh thái tốt nhưng nếu như không có nhân tố kinh tế thì vẫn không thể coi là một sự thành công. Tuy nhiên, nếu thị trấn đó thuần túy chỉ có nhân tố kinh tế mà mất đi không gian sống tốt, chỉ đơn độc mấy cột điện, ngôi nhà bê tông, trạm xe buyt, phòng khám, bệnh viện không có… thì cũng chẳng thể tạo ra không gian sống đích thực để dân cư cảm thấy hạnh phúc với nơi chốn đó. Bởi vấn đề kinh doanh BĐS theo tôi chẳng phải là bán được bao nhiêu căn, nhận được bao nhiêu tiền mà công trình đó có có bao nhiêu ô cửa sổ sáng đèn mỗi khi đêm về.
Tuy nhiên, nếu như chỉ làm cho dự án đẹp mà người dân không tới ở thì chủ đầu tư cũng không thể coi là chiến thắng được. Bởi vậy, theo tôi, dự án bất động sản vẫn cần khiến tốt cả nhân tố thương nghiệp và không gian sinh thái. Thuở đầu, có thể họ tậu vì dự án có môi trường sống tốt. Nhưng tới lúc nào đó, họ yên cầu trị giá ngôi nhà phải tăng lên hoặc tạo ra kinh tế. Để tăng tính thương nghiệp thì nhà đầu tư phải khiến cho sao để thu hút người đến tham quan, buôn bán, tham gia các dự kiện… sẽ khiến cho giá thuê mặt bằng kinh doanh, sinh sống cũng tăng cao. Và chính nhân tố thương nghiệp đó mới thu hút được người địa phương.
Ai làm buôn bán cũng cần phổ quát tiền nhưng phải khiến cho sao để khu đất đó, dự án đó tăng giá trị lên chứ ko phải tăng lãi bằng bí quyết tăng số nhà, số tầng, tăng mật độ…
- Điểm khó khăn nhất của các dự án từ trước đến nay của phổ biến nhà đầu tư là đưa các tiện thể ích tới dự án. Bởi với phần nhiều nhà đầu tư hiện, luôn tiện ích ko phải do họ tạo ra mà do các nhà phát triển thứ cấp mang tới. Kinh nghiệm của ông là gì?
- Tôi lấy một ví dụ rất dễ chơi là không có người nào bán phở nhưng mà nuôi cả con bò, hay trồng lúa để làm cho phở. Điều quan trọng là phải khiến cho sao để món phở của họ ngon nhất để đối tượng mua hàng tới. Đừng bao giờ nghĩ một mình sẽ làm được phần nhiều. Muốn khiến cho được nhân tố đó là phải kéo được những người đi cùng cùng bản thân mình.
Khi dự án mới hoạt động thời gian đầu, một vài người vào kinh doanh, thuê mặt bằng có thể phải chịu lỗ, nhà đầu tư có thể chia sẻ với họ thì mới thu hút được họ. Sau đó, công trình có tạo ra được tiếp hay không thì lại do chính nhà đầu tư. Dân cư càng đông thì phục vụ mới sản xuất được. Chả hạn, với vài lượng dân cư tương tự, những công ty đối tác lớn họ chưa vào. Đương nhiên, sẽ có một ngày thì họ sẽ tự tậu đến khi lượng cư dân đủ lớn.
- Là một CEO, với ông, ngày Tết có ý nghĩa như thế nào?
- Làm cho buôn bán để lấy tiền nhưng ở tuổi 70 của tôi thì điều đó chẳng phải là số đông. Tôi có những người xung quanh rất mến mộ bản thân là con cháu, người nhà, bằng hữu, học sinh… Thời điểm Tết đến chỉ cần được giao lưu, gặp gỡ họ đã là một niềm vui vẻ lớn.
Tới tuổi 70 và khi trong thân thể đã trải qua 5 lần lên bàn mổ để chữa bệnh thì có lẽ những người còn đi khiến cho nghề như tôi không phổ thông. Tất nhiên, với tôi làm việc đó là sự yêu thích, hứng khởi nên tôi không có sự tách bạch quá giữa ngày Tết và ngày thường. Thậm chí, để đảm bảo các dịch vụ tốt cho khách đến thăm quan, ngày Tết còn là một trận chiến nặng nhọc hơn khi phải lo từng gốc cây, cột đèn, hệ thống điện, tin tức liên lạc như thế nào, các nhà hàng trong công trình kinh doanh ra sao…
- Lúc trước, khi đang là một thầy giáo của một trường đại học, tức thị làm việc theo một tuyến đường ray khá ổn định thì bất thần ông chuyển ra làm cho kinh doanh. Nếu như được khởi đầu lại một lần nữa, ông sẽ lựa chọn ra sao?
Năm 2003 tôi ra làm buôn bán, tức thị kết thúc áo ra đi khi đã có 33 năm gắn bó với công ty nhà nước. Đó là một quyết định không hề dễ và có gần như sự trăn trở. Rõ ràng là khiến 2 đoạn đường đi dẫn tới 2 tư duy khác hoàn toàn nhau. Thuở đầu có phổ quát bỡ ngỡ nên cũng khó đổi mới. Tất nhiên, sau này tôi cứ tự tò mò và học theo những gì mình đọc và thấy. Đến nay, tôi cũng không phân biệt được thời kỳ khiến cho nhà nước hay ra buôn bán thì tốt hơn mà mỗi chọn lựa lại cho bản thân những trải nghiệm khác biệt.
Xem nhiều hơn: tin tức mới nhất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét